《洛神赋》是中国古代文学史上的一篇珍贵佳作,其中有很多句子都充满了诗意和美感,特别是它的语言表达方式和诗歌内涵更是令人难以忘怀。
在这篇文章里,我们将探寻《洛神赋》中最动人的句子,并配上拼音,方便大家欣赏和学习。
1. 空山新雨后,天气晚来秋。
Kōng shān xīn yǔ hòu, tiān qì wǎn lái qiū.
2. 落霞与孤鹜齐飞,秋水共长天一色。
Luò xiá yǔ gū wù qí fēi, qiū shuǐ gòng cháng tiān yī sè.
3. 人生得意须尽欢,莫使金樽空对月。
Rén shēng dé yì xū jìn huān, mò shǐ jīn zūn kōng duì yuè.
4. 归来守岁华灯前,最是良辰美景虚设。
Guī lái shǒu suì huá dēng qián, zuì shì liáng chén měi jǐng xū shè.
5. 枯藤老树昏鸦,小桥流水人家。
Kū téng lǎo shù hūn yā, xiǎo qiáo liú shuǐ rén jiā.
6. 随风潜入夜,润物细无声。
Suí fēng qián rù yè, rùn wù xì wú shēng.
7. 芳菲歇,凄其馀芳。
Fāng fēi xiē, qī qí yú fāng.
8. 非关襟带,而纵意于去留之间也。
Fēi guān jīn dài, ér zòng yì yú qù liú zhī jiān yě.
9. 银烛秋光冷画屏,轻罗小扇扑流萤。
Yín zhú qiū guāng lěng huà píng, qīng luó xiǎo shàn pū liú yíng.
10. 采菊东篱下,悠然见南山。
Cǎi jú dōng lí xià, yōu rán jiàn nán shān.
11. 至人无己,神人无功,圣人无名。
Zhì rén wú jǐ, shén rén wú gōng, shèng rén wú míng.
12. 红颜未老恩先断,斜倚薰笼坐到明。
Hóng yán wèi lǎo ēn xiān duàn, xié yǐ xūn lóng zuò dào míng.
13. 抽刀断水水更流,举杯消愁愁更愁。
Chōu dāo duàn shuǐ shuǐ gèng liú, jǔ bēi xiāo chóu chóu gèng chóu.
14. 天接云涛连晓雾,星河欲转千帆舞。
Tiān jiē yún tāo lián xiǎo wù, xīng hé yù zhuǎn qiān fān wǔ.
15. 清明时节雨纷纷,路上行人欲断魂。
Qīng míng shí jié yǔ fēn fēn, lù shàng xíng rén yù duàn hún.
16. 采菊何人初见月?荷锄自忘为庐山。
Cǎi jú hé rén chū jiàn yuè? Hé chú zì wàng wèi lú shān.
17. 春蚕到死丝方尽,蜡炬成灰泪始干。
Chūn cán dào sǐ sī fāng jìn, là jù chéng huī lèi shǐ gān.
18. 落红不是无情物,化作春泥更护花。
Luò hóng bù shì wú qíng wù, huà zuò chūn ní gèng hù huā.
19. 大江东去,浪淘尽,千古风流人物。
Dà jiāng dōng qù, làng táo jìn, qiān gǔ fēng liú rén wù.
20. 君不见黄河之水天上来,奔流到海不复回。
Jūn bù jiàn huáng hé zhī shuǐ tiān shàng lái, bēn liú dào hǎi bù fù huí.
21. 人生如梦,一尊还酹江月。
Rén shēng rú mèng, yī zūn hái lèi jiāng yuè.